Buông tay thỉnh thoảng là để hạnh phúc hơn. truyện ngắn truyện hay đọc truyện tình yêu chẳng hề trên bàn ăn, nhưng ngay trong những khó khăn ta biết ai là bạn. không phải trong nhà băng, mà ở chính gia đình mình ta biết ai thực sự giàu sang. chẳng hề trong tĩnh lặng, nhưng tại nơi sóng gió dập dồn ta hiểu được như thế nào là bình yên. Và không hề cứ nắm lấy là hạnh phúc - mà đôi khi buông tay lại chính là chìa khóa mở toang hạnh phúc thật sự. Dòng xoáy cuộc đời đưa con người đi qua bao nhiêu thăng trầm, vấp phải bao nhiêu rào chắn, vượt qua bao nhiêu gai góc và đối diện với bao nhiêu là nghịch lý. đôi lúc để sinh tồn được ta cần phải học cách nuốt vào trong những giọt nước mắt bi lụy để niềm vui gắn mãi trên môi .Hãy học cách vui tươi với một sự gặp gỡ để rồi điềm nhiên trước một sự ra đi. ngoại trừ bài học về sự " ước muốn " ta còn phải học thêm 1 chữ " buông".. Và không phải cứ nắm lấy là hạnh phúc - nhưng nhiều khi buông tay lại chính là chìa khóa mở toang hạnh phúc thật sự. Khi ta muốn yêu... hãy buông ích kỉ bởi ích kỉ chính là căn nguyên dẫn đến những hờn ghen, đố kị, oán giận và trách than rồi đến cả chia ly và nước mắt. Ta biết rằng nâng niu là độc nhất vô nhị nhưng mà cũng đừng quên độc nhất vô nhị không hề là độc chiếm. Ta nhớ rằng, cách nhanh nhất để làm mất một tình yêu là nắm chặt lấy nó và cách nhẹ nhàng nhất để giữ lấy 1 chiều chuộng là hãy chắp thêm cho nó một vài cánh tự do. Khi ta muốn kết giao... hãy buông dối trá Lời nói láo sẽ là con dao cùn cứ mỗi ngày cứa nhẹ, cứa nhẹ vào tình bạn của ta cho tới ngày nó đứt lìa, vết cắt không đứt tức thì mà sẽ tạo nên những vết sứt sẹo nham nhở. Rất lâu để có được 1 người bạn đích thực nhưng vỡ sẽ chỉ trong tích tắc nếu bị thêm vào chút lừa dối. Vậy hãy buông gian dối, hãy né hiềm nghi hãy thêm thành tâm cộng chút yêu thương để giữ mãi cho riêng ta những người bạn có thể cùng ta đi qua hết những âu sầu của cuộc đời. Khi ta muốn quên lãng... hãy buông lề thói Khi ta để một ai đó bước ra khỏi cuộc đời của chính mình thì chính mình ta khó tránh khỏi những chênh vênh, lạc lõng và nhớ tiếc. nhưng mà lý bởi vì khiến ta như vậy chẳng phải bởi Bóng hình người đi nhưng mà chính vì những lề thói họ đã tập cho ta lúc còn kề bên. Khi chuông tin nhắn còn khiến bạn giật nảy mình, khi hương thơm quen thuộc còn khiến bạn vươn vấn, khi góc quán cũ còn làm bạn nôn nao và khi một mình bạn vẫn hình dung được biết bao kỉ niệm thì khi đó nỗi nhớ sẽ chưa buông tha bạn. Sẽ rất khó để lập trình cho mình những thói quen thế hệ mà khó không đồng nghĩa với ko - thể. Vậy nên nếu muốn quên lãng, bạn hãy học cách buông những thói quen đã thuộc về dĩ vãng. Nắm lấy an ninh buông đi bão lòng... Khi ta muốn nắm lấy... hãy học cách buông tay cuộc đời vốn vậy, chẳng luôn đánh giá đúng và đầy rẫy những gian truân. Mỗi người một lựa chọn, mỗi người một hướng đi mà mọi người đều nhắm bình thường tới 1 đích điểm: thắng lợi, bình yên và hạnh phúc. do vậy, bên cạnh chuẩn bị cho mình cái cầm tay thật chắc để sẵn sàng nắm lấy những cơ hội và cả một tinh thần thật khỏe khoắn để có thể buông ra hầu hết những phiền não, khó khăn và tự tin sải bước tới cái đích của cuộc sống. Nắm hạnh phúc buông hết muộn phiền Nắm thú vui buông rơi nước mắt Nắm người tình buông ly biệt Và nắm bình an buông đi bão lòng.. Dòng đời mỗi người mỗi hướng chảy,nỗi đau mỗi người một cách giải quyết và đi qua bao tháng ngày mỗi người lại để thêm cho đời mỗi bài học đắt giá riêng. Phải có những ngày hạnh phúc để khi chia xa thế hệ thấy mất nhau đau thế nào, phải có những ngã để thấy giá trị của thành công và phải có những ngày tay trong tay thế hệ biết buông ra khó thể nào. mà sau cái khó chắc chắc sẽ ló cái khôn, đừng cất bước theo mũi tên của trái tim. Hãy biết dừng lại và lắng tai lý trí lên tiếng... đôi lúc, buông tay ko phải là đau, buông tay là để sống hạnh phúc hơn.