chân thành khi yêu

Thảo luận trong 'Rao vặt tổng hợp - Chợ linh tinh' bắt đầu bởi hoangthu2703, 18/6/16.

  1. hoangthu2703

    hoangthu2703 Thành viên xây dựng 4rum

    Tham gia ngày:
    9/1/16
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    26
    Điểm thành tích:
    18
    Giới tính:
    Nam
    cuộc đời vốn dĩ ko dễ dàng đối với ai cả. quan trọng chúng mình phải biết nỗ lực nỗ lực cho chính chính mình mình và hơn hết là hầu hết những người bên cạnh mình nữa. Đừng bao giờ gục vấp ngã trước tình cảnh. Dù cuộc sống có ra sao có vùi dập chúng ta như thế nào thì hãy cho mọi người và cuộc sống này biết chúng mình là những người khỏe mạnh như thế nào. Hãy cùng đọc mẩu chuyện sau và suy nghĩ về cuộc sống và từng số phận nhé. có thể bạn sẽ thích đọc truyện tình yêu

    "Không phải phép thử nào cũng là một kết quả đúng. nhưng trong tình yêu nên có những phép thử để biết rằng ta có thể đã sai…"

    Hoàng thích cái cách Nguyên phập phồng cánh mũi nghiêng nghiêng nhìn mình như thế. Lúc đó, trông Nguyên tinh quái tì vô cùng. Hoàng cứ chăm chăm nhìn vào hai cánh mũi ấy nhưng không ngưng lại nổi cái cảm giác vui đến tức ngực của mình. Buổi chiều Chủ Nhật là như thế. Cứ khi Nguyên bước vào căn buồng của Hoàng là những thực tại cuộc sống lại mờ nhoà và bặt tăm khỏi tâm não của Hoàng. Có những Chủ Nhật mưa và có cả những Chủ Nhật nắng. Nắng hay mưa ko phải là 1 vấn đề cần phải nghĩ khi có Nguyên ở bên. nhưng nó lại là chất xúc tác để mỗi ngày chủ nhật trôi hỗ tương càng thêm ý nghĩa gấp nhiều lần hơn.

    Ngày nắng, Nguyên nằm co khoanh tròn trong những ô vuông nắng chiếu qua ô cửa sổ. Ngày mưa, Nguyên lại đứng chìa tay ra ngoài song cửa để hứng những giọt nhãi con. Nguyên có một sở thích là đặt tên cho toàn bộ những gì đang diễn ra kế bên mình. Đó cũng là lý bởi mà cuộc sống của Hoàng có thêm nhiều người bạn đến thế. Từ chiếc tất Ui Chao tới cái áo Va Mũi, từ con cá mang tên Móm tới con sâu róm mang tên Cút Đi. Mỗi con vật, sự vật và cả những buổi chiều chủ nhật như thế này đều có những cái tên. Để chẳng lúc nào quên được Nguyên. Ngay cả khi Hoàng ở bên Zin - bạn gái và là hoàng hậu sẽ cưới của Hoàng. "Tụi mình chỉ thế này thôi, nhé Hoàng". không biết bao nhiêu lần Nguyên nói vậy sau mỗi câu chuyện về chị ý – Zin Mũi Đỏ. đến cả bạn gái của Hoàng, Nguyên cũng không tha, Nguyên đặt tên, Zin Mũi Đỏ. Cứ thế, cứ thế cả nhị đi qua những buổi chiều chủ nhật.

    căn phòng trên tầng bốn của 1 khu cộng đồng cũ kỹ nhưng Nguyên hay hát: "Anh! Em đã yêu anh từ lâu. Anh! Em đã yêu anh lầu tư" ngập tràn nữ tính trong những buổi chiều như thế. Cũng có lúc Cá Ươn – anh ý của Nguyên – cũng ngáp ngắn ngáp dài trong câu chuyện của Nguyên với Hoàng. Bạn trai và cũng là chồng muốn cưới của Nguyên được Nguyên đặt nickname là Cá Ươn. "Bởi anh ý lười khủng khiếp. Lười yêu em." Và chốt hạ bằng 1 câu: "Nếu anh Hoàng ko yêu được một người như Nguyên thì anh Hoàng cũng y chang anh ý." Cái lối tự trào vốn có của Nguyên. Và quả thực, rất rõ ràng, qua cái nhìn của Nguyên, khi ấy mọi sự vật hiện tượng thế hệ căng sinh khí được. Cứ thế, cứ thế cả nhị đi qua những buổi chiều Chủ Nhật. ko 1 Chủ Nhật nào lặp lại của chủ nhật nào. miên man. Và khác hẳn.
    xem tiếp nhiều truyện haytại đây
    Zin bao giờ cũng thế. Bao giờ cũng muốn mọi sự phải thật rõ ràng, phải thật sáng tỏ. Trong khi có nhiều điều không thể rõ ràng ra được. luôn luôn Hoàng có cảm xúc như là Zin chất vấn, hỏi cung mình vậy. cảm xúc đó khiến Hoàng giận dữ cực kì. nhưng mà với Nguyên thì ko. Nguyên không khi nào hỏi Hoàng đi đâu, làm gì. Nguyên luôn để Hoàng tự nói ra. Đó phải chăng cũng là lý bởi vì khiến Hoàng muốn ở nguyên đơn nhiều hơn là 1 buổi chiều chủ nhật? Và với Zin thì ít dần đi. Những nụ hôn chây lười và mang thuộc tính hội nghị. Có tức là gặp: Hôn chào nhau. Về: Hôn từ biệt. Đôi lúc: Hôn như lời cảm ơn khách khí, xã giao. Tần số lần gặp nhau cũng ít dần. Hoàng nghĩ về Nguyên nhiều hơn khi ở bên Zin. Nhiều hơn.

    bắt đầu từ bao giờ nhỉ? Từ một vài tin nhắn tương hỗ giữa Nguyên và Hoàng. Về một thứ tình yêu ngoài tình yêu. khởi đầu bằng một ngày cho một đời. 1 ngày yêu nhau. người yêu 1 ngày. nhì đứa bềnh bồng đi suốt đêm. Nhắm hờ mắt là thấy Nguyên co ro ngồi sau xe Hoàng. Những đoạn đường mùa đông và những ngọn đèn tiến thưởng ấm áp. Từ 1 ngày cho 1 đời thành một ngày cho mỗi tuần. Ngày Chủ Nhật. Cả nhì đều không lý giải nổi tại sao mình yêu nhau nhiều đến thế và nhanh tới thế. nguyên đơn, Hoàng cảm thấy thật dễ chịu và thoải mái. ko như bên Zin. nguyên đơn, Hoàng thấy chứa chan tình yêu. Ngoài ra bên Zin thì ngoài tình yêu còn nghĩa vụ với gia đình Zin, còn trăm thứ bà dằn có tên và không có tên. nguyên đơn thì toàn bộ chỉ là Hoàng và Nguyên. Là Chủ Nhật. Như thế một tuần chỉ có mỗi ngày Chủ Nhật là đáng nói vậy. Như thể mỗi đời chỉ có mỗi Nguyên là con gái vậy. Sòng phẳng mà nói: Hoàng thấy mình yêu Nguyên nhiều hơn yêu Zin. nhưng vẫn thương Zin. "Mình cứ xô vào nhau như Chí Phèo Thị Nở vậy, Hoàng nhỉ? Em thấy có lỗi với chị ý và cả với Cá Ươn." Hoàng trầm tư mặc tưởng. Thương Zin. Chủ Nhật ấy bị sứt đi một chút. Nguyên về sớm với Cá Ươn để Hoàng qua gặp mặt Zin. Mẻ một chút ngày Chủ Nhật ấy.

    Hoàng đèo Zin đi qua 1 tấm gương. Thấy soi bóng hai người trong đó. Chẳng giống những người đang yêu nhau tẹo nào. Rời rạc. Trong gương, Nguyên ngồi sau xe Cá Ươn. hai bên nhìn nhau. yên lặng. Zin khẽ khàng thở dài. Hoàng khẽ khàng kéo tay Zin ôm lấy eo mình. Bên trong tấm gương, Nguyên cũng chủ động ấp ôm eo Cá Ươn. Như thầm nhắc nhau rằng tuần ko chỉ có ngày Chủ Nhật.

    "Không phải phép thử nào cũng cho ta một kết quả đúng. nhưng mà trong tình yêu nên có những phép thử để biết rằng ta đã sai". Đó là câu chốt hạ của Nguyên. Hoàng chỉ im lặng. Nguyên bảo "Hoàng phải yêu chị ý nhiều hơn để em yêu Cá Ươn nhà em nhiều bằng như thế". Rồi Nguyên liệt kê ra 10 điều nhưng mà Zin mong muốn. Hoàng cũng liệt kê lại 10 điều mà Cá Ươn cần. thảo luận. Đây cũng chẳng hề là lần đầu tiên hai người làm vậy nhưng chừng như thời kì và công tác luôn ko đánh giá đúng với Zin. Hoàng chưa bao giờ làm hết 10 điều Zin ước mong mà Nguyên đưa ra. mà Cá Ươn thì thu được hết 10 điều. Hoàng nghĩ mãi. có nhẽ do Hoàng lười biếng thật? Hay vì Hoàng ích kỉ và vô tâm? Nguyên bảo: "Cứ dần dần thôi, từng bước từng bước…" Và Hoàng mở đầu chú ý nhiều hơn đến Zin theo hướng dẫn của Nguyên. Như 1 cuộc chiến đấu để giành giật ý nghĩa cần và đủ cho một tình yêu thực thụ. đánh giá đúng nhưng mà nói, mọi việc cũng đã có thể cứu vãn được giả dụ Hoàng không yêu Nguyên nhiều hơn yêu Zin, không ham muốn Zin giống như Nguyên. Là chỉ cho chứ không nhận, là chỉ yêu chứ ko yên cầu trách nhiệm cũng như trăm thứ bà dằn khác trong một tình yêu có những dự định tiến đến hôn nhân.

    mở đầu từ bao giờ nhỉ? Từ khi tình yêu của Hoàng và Zin đi vào ngõ cụt với những cuộc cãi nhau miên man. Đó là 1 thời kỳ khủng hoảng thường thấy của tình yêu. Zin trở nên nhiều chuyện và khiến Hoàng thấy mất chủ quyền gớm ghê. Bức bối. Sự nhàm chán luôn khiên người ta bức bối. Nhất là với những người trẻ. Và với Hoàng thì điều ấy đặc biệt đáng sợ hơn. Nếu là bồng bột mà nói thì câu cửa mồm sẽ là: "Mình chia tay". mà cả Zin và Hoàng đều ko muốn như thế. Cho tình yêu 1 cơ hội nữa. Nguyên xuất hiện như thế. Khác hẳn Zin. ko ồn ã, ko riết róng, ko quá phức tạp để hiểu được. Nguyên là hiện thân của sự không đầu ko cuối, chan chứa nữ tính. Nguyên xẹp vào cuộc đời của hoàng và thong thả nhen lửa cho Hoàng. Để yêu Nguyên và yêu Zin gấp nhiều lần hơn. Để hiểu Cá Ươn của Nguyên và để Nguyên có thể yêu Hoàng và yêu Cá Ươn gấp nhiều lần hơn. Nguyên và Hoàng khởi đầu hàn huyên về những gì mình nghĩ trong từng hiện tượng, cơ sự 1. thời kì ấy đi qua một cách ngọng nghịu do cả hai còn lạ nhau. Cho tới khi thuộc nhau dần dần rồi thì những câu chuyện có Zin và Cá Ươn cũng ít đi dần. Nguyên cũng hỏi Hoàng nhiều hơn câu "Anh đã yêu chị ý nhiều hơn chưa?" Như thể sợ mất đi mối quan hệ này, Hoàng cũng chần chừ. Nguyên mỗi lúc 1 nhiều lên trong cuộc đời của Hoàng. Và dần trở thành quan trọng. Zin thì ít dần đi. Hoàng chợt lô âu nếu Hoàng yêu Zin nhiều hơn thì sẽ lâu dài mất đi Nguyên. Và Hoàng chỉ im lặng mỗi khi Nguyên hỏi. Trong mắt Nguyên những lúc đó, lại ánh lên những tia bi đát. mỏng manh tới bật khóc.

    Zin bật khóc: "Em mỏi mệt quá rồi! Sẽ không thể tiếp tục tình trạng này được nữa. Anh yêu vai diễn Nguyên của em nhiều hơn yêu nhân loại thật của em rồi phải không?" Hoàng thở dài gật đầu xác định. "Anh muốn em luôn là Nguyên. Còn em?" Zin lắc đầu: "Với em thì anh lúc làm Hoàng hay lúc làm Cá Ươn luôn là một. Em đều yêu toàn diện và hết mình. Có điều, với mỗi thời khắc, em đều có những cách hành xử khác nhau. Với Cá Ươn, em đối xử như một người mình sẽ lấy làm chồng, còn đối với Hoàng, đó chỉ là 1 tình yêu ko xác định". Hoàng im người đi. Liệu có phải Hoàng cũng chưa sẵn sàng để tình yêu đi tới hôn nhân nên Hoàng yêu Nguyên hơn là yêu Zin? Trong Hoàng như vừa tan vỡ một điều gì đó.

    xem thêm nhiều truyện ngắnhay
     
     

Chia sẻ trang này