Mọi thứ đã quá muộn màng

Thảo luận trong 'Rao vặt tổng hợp - Chợ linh tinh' bắt đầu bởi hoangthu2703, 26/1/16.

  1. hoangthu2703

    hoangthu2703 Thành viên xây dựng 4rum

    Tham gia ngày:
    9/1/16
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    26
    Điểm thành tích:
    18
    Giới tính:
    Nam
    ái tình thường ko nói trước được điều gì và cũng không định ra bất kỳ thứ gì cho ai cả. Vậy phải khi yêu con người ta phải tỉnh táo ko nên yêu 1 bí quyết mù quáng để rồi bản thân lại mang khổ đau. Con người là vậy, vốn hững hờ và vô tâm thậm chí vô cảm thế cần đừng trông chờ vào bất kỳ ai cả.

    Xem thêm truyện ngắn tình yêu

    Anh đề cập lời chia tay rồi lẳng yên đứng bí quyết xa cô trong bến xe bus vắng lạnh sau một chiều mưa. Xe xuất bến, anh cũng sắm một góc ngồi cực kỳ xa cô. Cô nhìn anh từ phía sau, lặng thầm khóc... nước mắt chực trào ra làm cho bờ mi cô ko dám hé. Cô nhắn tin cho anh vỏn vẹn ba chữ "Em đồng ý".

    Cô cố tỏ vẻ mình bản lĩnh dù tận sâu đáy lòng quặn thắt nỗi đau. các ngày này, cô sống trong lo âu, u hoài, sợ hãi để rồi đa dạng khi tỏ vẻ bất nên sở hữu anh. Và vô tình điều đó làm cho anh nghĩ rằng cô ko còn yêu anh nữa. Chiều nay, anh mua con đường xa nhất ra bến xe để sở hữu thời gian kể với cô lời chia tay.

    Cô đồng ý để anh rời xa cô vì cô biết như thế tốt hơn cho anh và thấp hơn cho cô. với lẽ, thế cục cô đã quá rộng rãi nước mắt, cô không muốn khóc trên vai anh thêm 1 lần nào nữa. 22 tuổi, cô ko nhớ mình đã khóc bao lăm đêm. dĩ vãng đối sở hữu cô đa dạng nỗi đau và bây giờ cô cũng đau không kém.





    bữa nay, lúc cô biết mình sở hữu trong mình giọt máu của anh cũng là ngày anh kể lời chia tay mang cô. Anh quá con trẻ tới nỗi không nhận ra được cô đang cực kỳ buồn, cô đang lo lắng, đang suy nghĩ số đông về 1 điều gì đó. Anh chỉ đơn giản để biết trách móc cô sao không ưa chuộng, sao ko nói nhớ anh như ngày đầu... Cô cũng ko muốn trách anh vì cô hiểu cô là mối nguồn cơn của anh, anh chưa từng trải, chưa từng yêu.

    những ngày sau đấy, cô sở hữu gặp anh hai lần. Nhìn vào mắt anh, cô hiểu anh yêu cô phần lớn và cô cũng thế. có khi, cô không giấu nổi nỗi niềm, gục mặt trên bàn rồi bật khóc. Anh chở cô về, bàn tay anh nắm chặt tay cô tuy nhiên cô cố tỏ ra vô cảm. Tối tới, anh kể với cô anh muốn trở về những ngày trước ấy. nhưng cô ko thể...

    Và rồi, anh trả cô về mang các ngày chưa quen anh mang 1 lời cảm ơn tất cả những gì cô đã dành cho anh. Cô khóc, các giọt nước mắt lăn dài, mặn chát và xót xa.

    Cô lẳng im làm việc hầu hết việc một mình và cũng lẳng yên chịu đựng nỗi đau mà mang lẽ là dòng giá cô buộc phải trả cho cuộc đời. Cô đã không đủ can đảm để giữ lại đứa trẻ dù biết nó vô tội. dĩ vãng cô cũng đã từng sai lầm. Cô đau lòng tuy nhiên ko thể với 1 mua lựa nào khác.

    Anh từng nói giả dụ chuyện đó xảy ra, anh sẽ ko cho cô từ bỏ nó, sẽ phấn đấu như bao đôi thanh niên vẫn làm cho được. tuy nhiên cô không suy nghĩ giống anh, cô còn gia đình, còn các kì vọng in hằn trên mái tóc bạc pha sương, trên gương mặt già nua khắc khổ của mẹ cha, còn hầu hết dự định cô chưa thực hiện...Cô ko đủ quả cảm...Cô cầu nguyện bao đêm xin anh 1 lời tha vật dụng, xin cả chúa trời.

    Cô nỗ lực xem anh như một người bạn, nhưng anh đã không giúp cô điều đấy. Anh thờ ơ, cố nỗ lực rời xa, cố phấn đấu xóa đi kí ức về cô mà ko hiểu cô đang siêu đau.

    Ba năm sau, sau 1 thời kì cực kỳ dài không vào facebook, ko online yahoo, cô gặp lại anh trong quán café ấy, mẫu quán café một thời anh và cô vẫn thường xịt vào cuối tuần. Lần cuối cùng đi cùng anh đến đó là tối vật dụng 6.

    Ba năm qua, cô vẫn giữ lề thói đến quán café đấy vào tối thiết bị 6 hàng tuần. Cô nghe không hiểu bao nhiêu bản nhạc, mang các bản tình ca anh đã từng hát tặng cô. mẫu bàn đó, cô ngồi một mình, nhưng lần nào cũng gọi hai tách café đen. Cô ko hiểu anh sở hữu hay tới đây ko, nhưng từ ngày xa anh, hôm nay là ngày thứ 1 cô gặp lại anh.

    Anh trông chững chàng, "man" hơn, đẹp trai hơn thì cần, và bên anh mang 1 người Con gái, trông hai người vô cùng hạnh phúc. Cô nhận ra anh từ lúc anh bước chân vào, tuy nhiên anh chỉ nhận ra cô khi vô tình quay lại góc quán. Anh dắt cô bạn gái tới ngồi cộng cô. Cô mỉm cười chào anh như 1 phép lịch sự. Anh vui vẻ thông thường và giới thiệu cô bạn đi cùng là bồ. Cô ngồi lại cùng anh một chút, hỏi han xã giao vài câu rồi xin phép ra về.

    ko hiểu, anh đã đủ trưởng thành và tinh tế để nhận ra nỗi buồn giăng kín trong mắt cô, trong nụ cười có vị mặn đắng trên bờ môi?

    Cô chạy xe 1 mình trên con đường thân thuộc mà nước mắt cứ rơi, nhạt nhòa. Sau buổi tối đó, anh với hứa hẹn cô café và ăn tối với bồ anh hai lần nhưng cô từ chối. Cô không thích gặp vì ko muốn làm cho mình đau thêm nữa.

    thêm truyện tình yêu
     

Chia sẻ trang này