Bộ nghi lễ nhà Musgrave

Thảo luận trong 'Rao vặt tổng hợp - Chợ linh tinh' bắt đầu bởi hoca.2009rao, 12/6/16.

  1. hoca.2009rao

    hoca.2009rao Thành viên

    Tham gia ngày:
    1/6/16
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Giới tính:
    Nữ
    Trong tính cách của Sherlock Holmes có một đặc điểm kỳ lạ bao giờ cũng làm cho tôi ngạc nhiên: mặc dù trong công tác yên cầu trí óc phải làm việc nhiều, anh vẫn là một người cẩn thận, áo quần của anh bao giờ cũng tươm tất, chỉnh tề và thanh lịch. Trong những lĩnh vực khá thì anh là người xuề xòa thiếu ngăn nắp; những thói quen của anh có thể làm cho bất cứ người nào sống với 1 mái nhà, thỉnh thoảng cũng phải bực.

    Tham khảo:

    >> truyện ngắn

    không phải tôi là người quá nghiêm khắc, công việc bận rộn ở Afghanistan chỉ tổ làm cho lối sống du mục của tôi ngày càng phát triển; càng làm cho tôi trở thành lồng bồng, cẩu thả; nhưng mà điều này đối với 1 thầy thuốc thì chẳng thể dung tha được. mà tính cẩu thả của tôi cũng có 1 thời kì nhất định: khi thấy 1 người để những điều xì gà của mình trong chiếc thùng sử dụng để chứa than đá; những bức thư đang chờ được trả thì bị một con dao nhíp lạnh nhạt đè lên; chiếc bảng gỗ thì treo trên lò sưởi, thì ai nhưng ko cáu tiết cho được. thú thật, tôi có cảm giác, hình như tôi là một mẫu người khuôn phép về tính cách và đạo đức. Tôi bao giờ cũng quan niệm rằng, bắn súng là trò giải trí, nhưng mà người ấy chỉ tập luyện ở ngoài trời một cách tự do. Khi Holmes khởi đầu thích thú luyện môn bắn súng, mà lại luyện tập trên ghế bành, tay cầm khẩu pháo lục và băng đạn, mở màn tập luyện bằng cách lấy đầu đạn vạch lên tường đối diện cặp chữ lồng “K.V”. Tôi thấy công tác đó ko khiến cho căn buồng tốt hơn, không khí trong phòng ấm hơn, cũng chẳng phải khiến cho hình dáng bên ngoài của căn nhà đẹp lên chút nào.

    Còn có thêm: truyện hay

    >> đọc truyện tình yêu

    căn phòng của chúng tôi bao giờ cũng đầy ắp những thiết bị kỳ dị, có dính líu đến hóa học hoặc một câu chuyện hình sự nào đó. Các vật kỷ niệm ấy bao giờ cũng nằm tản mạn ở những chỗ nhưng mà ít ai ngờ đến nhất; chẳng hạn đựng trong bồn chứa dầu, đôi lúc còn nằm ở chỗ ko phù hợp nhất. nhưng, giấy tờ của Holmes khiến cho tôi đau đầu hơn cả. Anh không khi nào tiêu hủy những tài liệu, khác biệt những tài liệu có dính líu tới công việc phá án nhưng anh có tham gia. Những việc sắp xếp những giấy tờ ấy đối với anh là cả 1 công việc vô cùng khó khăn, yên cầu 1 nghị lực phi thường; ko quá một lần trong năm anh nhiều thời giờ để làm công tác ấy. dường như trong một chuyện nào đó, tôi đã ghi là tiềm năng lớn lao trong người Sherlock Holmes hiện ra khi nào anh bắt tay vào giải quyết những cuộc mày mò tuyệt vời, điều đó làm cho tên tuổi của anh nổi tiếng. Nguồn năng lượng của anh đổi thay theo chu kỳ hờ hững,cho tới lúc kiệt sức hoàn toàn. Khi ấy anh nằm dài trên giường đọc những quyển sách ưa thích trong mấy ngày liền, đôi lúc anh đứng lên với lấy chiếc viôlông để kéo vài phiên bản nhạc du dương. Chính thế, nên đống giấy tờ từ tháng này sang tháng khác ngày càng nhiều thêm; toàn bộ các góc nhà đều chất đầy những cặp biên chép. Đốt những ghi chép kia thì không bao giờ được phép làm, ngoài chủ nhân nó ra.

    Vào 1 buổi chiều mùa đông, hai chúng tôi ngồi ko kể chiếc lò sưởi. Tôi bạo mồm nói khích Sherlock Holmes là từ lâu ko thấy anh biên chép vào sổ của mình những nguồn tin; rồi anh có nên bỏ ra một tiếng đồng đại dương để tôn tạo lại căn phòngcủa mình cho khang trang hơn ko. Anh phải thừa nhận tôi nói đúng. Anh sốt sắng chạy ngay về phòng ngủ, rồi khệnh khạng bê 1 chiếc săng sắt tây to tướng ra. Sau khi đặt nó xuống giữa phòng, anh ngồi xuống ghế và lỏng lẻo mở nắp ra. Tôi thấy chiếc áo quan sắt chứa đầy một phần ba những cặp sách đựng giấy má, được chu đáo buộc bằng những dải băng màu đỏ.

    - Watson, ở đây ko ít những chuyện lý thú, - anh báo cáo và âu yếm nhìn tôi. - Nếu cậu nhưng biết những gì đang nằm trong săng sắt tây này có nhẽ cậu sẽ đề nghị tớ hãy lôi ra một tập giấy nào đó chứ chẳng phải đặt thêm vào đây những giấy tờ mới.

    - Có phải là những số liệu về công việc trước kia của cậu không? - Tôi hỏi - Tớ thỉnh thoảng lấy làm tiếc cho việc ko có những số liệu biên chép về những việc đã qua.

    - Đúng, anh bạn yêu dấu của tớ ạ! toàn bộ những thứ này đều xảy ra từ trước, trước khi tớ có một người bạn chuyên viết tiểu sử những vụ án, người có ý định làm rực rỡ tiếng tăm của tớ.

    Bằng những động tác mềm nhũn, khôn khéo anh lôi hết tập này, đến tập khác.

    - không hề tất cả mọi chuyện đều được chấm dứt êm đẹp đâu, Watson ạ, - Anh nói. - nhưng trong số đó có một vài chuyện hấp dẫn, làm đau đầu tớ không ít. thí dụ như: vụ làm thịt chết Tarleton; câu chuyện của ngài Vamberry - một thương gia rượu vang; còn đây là một sự kiện của bà già người Nga. Đây là chuyện kỳ lạ của chiếc nhẫn bằng nhôm; rồi bảng tiêu dùng tường tận về anh chàng Ricoletti chân cong với người cung phi đáng sợ của ông. Còn đây... đây rõ ràng là một chuyện mê ly, thú vị.

    Anh thọc tay xuống sát đáy quan tài và lôi ra 1 chiếc hộp bằng gỗ có nắp đậy, giống như chiếc hộp đựng đồ chơi trẻ mỏ.

    Anh mở hộp, lấy ra 1 tờ giấy đã nhàu nát, một chiếc chìa khóa bằng đồng kiểu cũ, 1 thanh gỗ có cuốn 1 cuộn dây nhỏ và ba chiếc vòng bằng kim loại đã bị han rỉ.

    - thế nào anh bạn, cậu có thích những thứ trang sức này không? - Anh hỏi, và mỉm cười với gương mặt ngơ ngác của tôi.

    - Bộ sưu tập đầy tính hấp dẫn và kích thích sự hiếu kỳ.

    - rất lôi cuốn, còn câu chuyện của nó thì càng kích thích mày mò của cậu hơn.

    - đời nào, những vật kỷ niệm này đều có lịch sử?

    - Hơn thế nữa, tự nó đã nói lên lịch sử rồi.

    - Cậu định ám chỉ điều gì?

    Sherlock Holmes trải các vật ra bàn, anh ngồi xuống ghế và ngắm nghía bằng cặp mắt sáng ngời, óng ánh dầy hứng thú.

    - Tớ đã giữ những vật này làm kỷ niệm về câu chuyện có can dự tới “Bộ lễ nghi nhà Musgrave”.

    Tôi đã nghe Holmes nói nhiều về câu chuyện này, nhưng chưa hề có dịp hỏi anh cặn kẽ mọi cụ thể.

    - Cậu hãy kể cho tớ nghe mọi chuyện về vụ này đi. - Tôi đề nghị.

    - Thế cứ để nguyên những đồ bỏ đi ở đây à? chúng mình phải thu vén chứ? - Anh thâm thúy hỏi lại - Sự yêu thích ngăn nắp, gọn ghẽ của cậu vứt ở đâu rồi. Nói thế thôi, tớ cũng rất muốn cậu xẻ sung vụ này vào bộ biên niên sử của mình, bởi một lẽ nó có những cốt truyện khá nổi danh trong làng hình sự, không những chỉ riêng ở nước Anh, mà có thể cả những nước khác nữa.

    Bộ sưu tập những chiến công bé của cậu sẽ không được trọn bộ nếu thiếu việc diễn đạt, ghi chép câu chuyện lịch sử hoàn toàn có thật này...

    Chắc cậu còn nhớ, chuyện xảy ra với “Gloria Scott” và đoạn hội thoại với ông già khổ đau. số mệnh của ông ta đã có lần tớ kể cho cậu.

    - Ông là người trước tiên gợi ý cho tớ về nghề nghiệp, mà sau này nó đã trở thành sự nghiệp của cuộc đời tớ. hiện nay danh tiếng của tớ đã nổi tiếng, không chỉ trong quần chúng. # mặc cả giới hình sự. nhưng riêng việc giải quyết những vấn đề tranh luận thì những người thông tỏ đều đánh giá tớ ở bậc thấp. Khi chúng ta mới quen nhau, tớ đã có 1 vốn sống tương đối phong phú. Cậu có thể mường tượng được không? Lần đầu tớ vất vả biết bao, phải trải qua một thời kì dài tớ mới định hướng được.

    Bước đầu tới Luân Đôn, tớ đến ở tại hẻm Montague nằm sau góc Viện bảo tàng British, tớ liền lao vào công việc nghiên cứu.

    Tớ nghiên cứu đa số các lĩnh vực tri thức, bởi nó rất hữu dụng cho nghề nghiệp tớ sau này. Dần dần, những người tới chạm mặt tớ để nhờ giúp đỡ: đa số họ tới là vì bè phái, sinh viên ngày trước giới thiệu, do trong những năm cuối của trường đại học người ta đã bàn tán không ít về phép tắc của bản thân tớ. Việc thứ ba, người ấy đã nhờ tớ giải quyết việc của họ hàng nhà Musgrave. Hàng loạt sự kiện xảy ra một cách lý thú, các sự kiện khác tiếp theo khiến cho tớ một phen điêu đứng và lúng túng; đó là nấc thang trước tiên của đoạn đường danh vọng và cũng là viên gạch đầu tiên để xây lên địa vị của tớ hiện thời.

    Reginald Musgrave là bạn học cùng trường trung học với tớ, theo 1 quan tiệm nào đó thì tớ và anh ta có một tình thân bằng hữu. Anh ta quá e lệ nhút nhát, đôi lúc bè phái cho rằng, anh ta làm cao, nên anh ta ít tiếng trong đám bầy. ngoài mặt anh ta đúng là một nhà quý tộc nòi; gương mặt thanh tú, mũi bự, mắt hơi lồi; phong cách tuy hơi cẩu thả, nhưng mà vẫn giữ được vẻ thanh nhã, thanh tao. thực ra, đó là một người còn sót hại của 1 dòng dõi vua chúa, đời này có nhẽ là đời cháu chắt gì đó; vào thế kỷ thứ XVI dòng họ Musgrave ở miền Bắc, tách ra và xây dựng thương hiệu ở phía tây Sussex; cơ ngơi Hurlstone - đó là dinh thự của dòng họ Musgrave, là một trong những ngôi nhà cổ xưa nhất vùng này. hình như, dinh thự - nơi anh ta hiện ra cũng mang nét hình hài của anh ta. Mỗi khi nhìn khuôn mặt trắng xanh của anh ấy, với những đường nét hơi thô, cùng phong độ đạo mạo thì bao giờ tớ cũng can dự đến những mái vòm hình chóp, khung cửa hình vuông và tất cả những nét rơi rớt lại của nền kiến trúc phong kiến. Có nhiều lúc chúng tôi tâm sự với nhau, lần nào anh ta cũng ham thích những nguyên tắc quan sát tinh tế và cách kiểm tra, nhận xét chuẩn xác của tớ.

    Suốt tứ năm, chúng tôi ko gặp mặt nhau. bỗng một buổi sáng anh ta tới thăm tớ ở Montague. Anh ấy chẳng thay đổi mấy, ăn mặc rất bảnh bao - anh ta vốn là người thích ăn diện, và hiện nay vẫn giữ tư thế chững chàng đàng hoàng vốn có.
     

Chia sẻ trang này