Chia tay rồi nhưng anh sợ mất em

Thảo luận trong 'Rao vặt tổng hợp - Chợ linh tinh' bắt đầu bởi hoca.2009, 22/1/16.

  1. hoca.2009

    hoca.2009 Thành viên xây dựng 4rum

    Tham gia ngày:
    7/1/16
    Bài viết:
    147
    Đã được thích:
    47
    Điểm thành tích:
    28
    Giới tính:
    Nữ
    Anh sợ mất em lắm, em với biết ko. Yêu em chứ, anh vẫn luôn thương em. chúng mình vì sao lại buộc phải chia tay cơ chứ. Em bảo chúng mình không hiểu nhau không thể bên nhau nữa . Sao em lại sở hữu suy nghĩ như vậy khi tình cảm chúng ta vẫn còn nồng nàn. chúng mình chỉ sở hữu khúc mắc nhỏ, mang thể giải quyết và vui vẻ bên nhau như trước đây. Em không muốn mất em-người con gái anh yêu nhất cuộc đời này.

    >> truyen ngan hay

    >> doc truyen

    >> truyen hay tinh yeu

    Thấy nick yahoo của anh sáng, bao ngày qua cô đã cố giữ im lặng để xem phản ứng của anh thế nào, tuy nhiên cho đến hiện nay thì cô đã ko còn chịu nổi nữa, chờ đợi đã khiến cô hao mòn đi nhiều mà anh đâu hề hiểu, cô dồn hết sự dũng mãnh đề chat qua cho anh:

    - Mình chia tay nhau đi anh, em thấy tuồng như chúng ta đã ko còn thuộc về nhau nữa rồi…

    - tại sao vậy em??? Anh vẫn đang tìm mọi cách cho mai sau của chúng ta mà, ……..

    - …………cô yên ổn lặng!!!

    - anan! Em nói đi, có buộc phải em đang kể đùa có anh cần không? anh ko thích như thế!!!!!!!!!!!!

    - ………..vẫn là một sự lặng lặng…..

    Anh gọi đt sang cho cô, nhưng cô ko bắt máy, đấy là điều cấm kỵ trong suốt khoảng thời gian yêu nhau của cả hai, tuy nhiên giờ đây thứ mà anh nghe thấy chỉ là tiếng tút tút vô vọng, nhắn tin cũng không thấy hồi âm! Anh thực thụ thất vọng, gục đầu trên máy tính và những giọt nước mắt của 1 thằng con trai bắt đầu rơi… Anh đã vì cô mà ktrước đến giờ. Anh hóc phổ biến lần tuy nhiên đây là lần mà anh cảm thấy đau nhất từ biết từ lúc mình khởi đầu đi khiến cho anh ít quan tâm đến cô hơn, anh chỉ muốn làm ra thật đa dạng tiền để với thể cưới cô và lo cho cô với 1 cuộc sống hạnh phúc, đó là mục tiêu làm anh làm việc một cách hăng say không hiểu mệt mỏi. nhưng nó cũng chính là con dao 2 lưỡi, vì đặc thù công việc cần anh rất bận rộn, kề cả những ngày trang bị bảy, chủ nhật hay cả những ngày lễ anh cũng không thể thoát ra khỏi công tác được. các hôm anh đi làm cho về trễ, nghĩ rằng cô đã ngủ nên anh không dám gọi đt hay nt suốt mấy tiếng đồng hồ như trước kia được. Anh thấy buồn lắm tuy nhiên mường tượng việc sau này cô sẽ được sống sung sướng anh thấy lòng nhẹ hẳn. những mệt nhọc, những áp lực công việc anh lặng thầm chịu cất cũng thành thử.

    Cũng vì sợ khiến phiền anh trong khi anh đang làm việc buộc phải cô chẳng dám nhắn tin mang anh sau một vài lần cô nhận được tin nhắn trả lời là “Anh đang bận, nc sở hữu e sau nhé, love u, chụt”. Rồi những ngày dài ngồi chờ tin nhắn của anh mà ko thấy, cô bỗng cảm thấy sao anh và cô cứ xa dần ra, cô thấy nỗi đơn chiếc vây nói quanh nói quẩn mình, bmình sao giống một con ngốc, can đầu cô thông cảm cho anh nhiều lắm, nhưng dần dà cô thấy ứ ngồi chờ điều gì không biết, cô cố tình im lặng để thử anh, và giống như 1 trò chơi hay sao, anh cũng cố tình lặng im để đợi chờ cô xem ai mang thể chịu cất được lâu hơn, mà cả hai đều ko biết rằng sự im lặng ấy đã vô tình sinh ra 1 khoảng phương pháp lớn……….

    Anh không được xếp vào hàng trai đẹp, tuy nhiên mẫu phong độ lịch thiệp, nhã nhặn và cách anh quan tâm đến các người xung quanh khiến đa dạng cô gái trong nhà hàng nơi anh làm việc lưu ý đến anh rộng rãi hơn tới các nhân viên nam khác. .. Trong đó sở hữu một cô gái mới thấp nghiệp và được nhận vào khiến chung phòng ban với anh trong doanh nghiệp, đó là 1 cô gái sở hữu bộ mặt cực kỳ ngây thơ, trong trẻo, kể đúng hơn là xinh đẹp. Vì là sinh viên mới tốt nghiệp buộc phải cô gái siêu năng động, sáng tạo và là một trong những nhân viên có tiềm năng của công ty, anh là cấp trên của cô bé, nhận ra điều đấy buộc phải anh dành cho cô bé sự ưu ái nhiệt liệt hơn, vì thế cô bé ngày một si anh

    Thấy anh thường ngồi thờ thẫn trong những khi rảnh, cô bé đoán ngay anh đang với chuyện buồn và thường xuyên đến yên ủi, khích lệ anh. Và có đôi khi anh đã nhất thời quên đi các suy tư trong lòng để cười, để trò truyện vui vẻ cộng cô bé

    Đám cưới của trưởng phòng, anh gọi điện ngỏ ý mời cô song hành anh… Vì lòng tự trọng, cô đã khước từ dù anh đã mời số đông lần,… Anh thoáng buồn lòng, các tháng ngày ngọt ngào đâu hết rồi, sao hiện nay lại nhạt đến vậy.

    Riêng cô, cô thấy mình xấu xí đi nhiều, chẳng còn là con bé thoả thích như ngày nào nữa, cô chẳng còn mặt mũi nào đến gặp đồng nghiệp của anh cả, chỉ để người ta nhìn rồi lại cười vào mặt anh, sở hữu lại, cô đã nhắc chia tay rồi mà,… tuy nhiên sao mà chia tay âm thầm vậy, cô đợi xem anh có tới ko, sở hữu tậu hoa để khiến cho hòa có cô ko, có nài cô như bao lần trước ko? Và câu giải đáp là ko, ngày nào cô cũng khóc, khóc cho yêu thương một thời đã phai tàn, khóc cho người mà cô yêu thương nhất chấp nhận lời chia tay 1 phương pháp êm xuôi, chỉ đôi khi cô nhận được các tin nhắn dài từ anh, cô ko trả lời rồi anh thì cũng im lặng, sao anh ko gọi điện cho cô hối hả??? bao lăm câu hỏi vì sao cứ vang lên trong trí não cô, chắc cô hóa tâm thần mất…

    lúc tàn tiệc cưới, cô bé cấp dưới dễ thương nọ lại sắp anh ngỏ ý nhờ anh cho cô bé đi quá giang về.

    - dường như anh lại có chuyện gì buồn hả?

    - Àh… không em…

    - Nhìn anh là em biết rồi, mình kiếm chỗ nào ngồi trò chuyện đi anh?

    - Ừ!

    Anh chở cô bé tới bờ sông nơi mà trước đây anh và cô hay tới, anh nhớ đến những kỷ niệm ngày nào như vẫn còn mới đây…

    - Anh và chị đấy chia tay thật rồi cần ko?

    - ………..Ừ… Phải… ……… -anh khẽ thở dài, - chừng như là vậy rồi.

    - Anh còn yêu chị đấy không????????

    - ……………….- Anh ko trả lời nhìn xa xôi và suy nghĩ một điều vu vơ gì ấy, còn yêu thì với khiến được gì nữa đâu, cô đó đã hết yêu mình rồi mà…

    im lặng một hồi lâu cô bé chứa tiếng:

    - Thật sự mà nói…….. Em…em cực kỳ …………thích anh! –cô bé đỏ mặt trông càng xinh dưới ánh trăng…

    nhưng anh, 1 con người hiện giờ vô cảm, anh chẳng còn tin vào mẫu trang bị gọi là yêu kia nữa… Bất giác anh gật đầu như cũng hài lòng tình cảm của cô bé. … “trống rỗng” là từ duy nhất mang thể thể hiện được tâm hồn anh khi này… Cũng từ ngày hôm ấy, cô bé xem như họ đã hẹn hò! Cô bé quan hoài anh ra mặt khi ở trên cty, đôi khi làm anh cảm thấy ngượng ngạo!

    Vì trước kia anh đã từng dẫn anan tới cty để giới thiệu mang ban bè đồng nghiệp bắt buộc một số người vẫn giữ liên lạc có anan. Họ đem các chuyện thấy được kể cho anan nghe và cô hầu hết bị shock tới ngút sỉu khi nghe tin trời đánh ấy!

    Cô chưa bao giờ nghĩ rằng anh lại thay lòng nhanh đến vậy, quen nhau đã lâu, cô hiểu thực chất của anh hơn ai hết, anh thuộc tuýp người thiệt thà, chung thủy. sao có thể chỉ mới chia tay vài hôm mà đã như thế? Hay thực ra, do quen sở hữu người mới mà anh đã chẳng chú ý cô?! Hay là các người đồng nghiệp kia họ hiều nhầm???.... Lòng cô càng quặn thắt lại, tuy nhiên trường hợp thích biết sự thật, chỉ còn một phương pháp độc nhất là hỏi anh…

    Sáng sớm cô tới gặp anh! Anh chở cô đi ăn sáng như chẳng mang chuyện gì xảy ra giữa 2 người cả, anh vẫn chuyện trò, vẫn cười như trước kia… cô thấy ấm áp và hy vẳng rằng các lời phao đồn kia là sai sự thật!

    - Trông em gầy đi rộng rãi quá! ko lo ăn uống vào hay sao vậy?!

    - Dạ…-Vì e chẳng còn được anh chăm sóc như trước kia nữa, cô tính kể vậy nhưng thôi. – hôm nay em đến gặp anh là vì sở hữu chuyện thích đề cập mang anh…

    - Ăn xong đi đã em, ăn uống không được mất hội tụ sẽ bị đau bao tử đấy…- Anh ngắt lời cô đang nói…

    - Ưm! – cô gật đầu nhẹ và gáng ăn cho xong dĩa cơm tấm, thực sự là cực kỳ khó nuốt.

    Ăn xong, anh chở cô đến 1 quán café mà với dung tích riêng tây có thể trò chuyện mà không sợ gây tương tác đến người khác…

    - Em thích đề cập mang anh điều gì?

    - Anh thực ra có điều gì đang giấu em bắt buộc không? tại sao anh lại im lặng trong suốt thời kì qua? –cô hỏi xong mới chợt nhớ tới chính bản thân mình mới là người yên ổn lặng… cô cúi đầu xuống phải chăng để che đi nét ngượng ngịu trên khuôn mặt..

    - Anh không giấu em điều gì cả,… Nhưng… tại sao em lại làm cho như vậy???

    - có bắt buộc tình cảm anh dành cho em không còn như trước nữa??? em cảm thấy thế bắt buộc thích giới hạn lại… mang bắt buộc anh đã với người mới rồi??? – mắt cô bắt đầu rưng rưng, cô cố nén lại để nó không bật ra tuy nhiên đã nghe sống mũi cay the lại!

    - Em tĩnh tâm nghe anh nói! ko đc khóc đâu đấy! mà anh cũng ko biết cần nhắc thế nào nữa…
    Truyện đăng nhanh nhất tại TruyenCv[.]com
    - Anh cứ nhắc đi, em nghe, em đã chuẩn bị tinh thần rồi… - cô cảm thấy linh giác chẳng lành…
     

Chia sẻ trang này