Quà bất ngờ đêm giáng sinh

Thảo luận trong 'Rao vặt tổng hợp - Chợ linh tinh' bắt đầu bởi hoca.2009, 31/1/16.

  1. hoca.2009

    hoca.2009 Thành viên xây dựng 4rum

    Tham gia ngày:
    7/1/16
    Bài viết:
    147
    Đã được thích:
    47
    Điểm thành tích:
    28
    Giới tính:
    Nữ
    đó làm món quà thật đặc thù mà anh tặng cho cô ấy. Truyện ngắn đem đến cho bạn những xúc cảm mới lại của đôi người tình trẻ tuổi tuy nhiên không mất sự vô tư và hóm hỉnh. Đêm giáng sinh của hai con người đã gắn chặt trái tim được diễn ra như thế nào. Món quà mà anh đã tặng cho cô là gì. cộng đọc truyện và thưởng thức Cả nhà nhé.

    >> truyen ngan hay

    >> doc truyen tieu thuyet

    thế mà nó và anh đã yêu nhau được sắp 1 năm, cũng trong loại tiết trời rét ngọt như thế này. Nó còn nhớ cực kỳ rõ dòng cảm giác lần đầu tiên ngồi sau xe của anh, râm ran đến khó tả...

    [​IMG]

    Anh và nó quen nhau vào đúng dịp Giáng sinh năm ngoải. Đứa đàn bà ngang bướng như nó thế mà rốt cục cũng phải tắt thở phục trước anh. Vở kịch khiến cho quen hồi năm ngoái của anh là do chính tay anh Hai yêu quý của nó đạo diễn, cả ly Lipton đá và ca khúc Last Christmas mà nó ưa chuộng kia cũng do ông anh nó mách nước cho anh nốt...

    Giáng sinh lạnh như thế mà sao ai cũng thích nhỉ? Nó đã từng ghét cay ghét đắng ngày giáng sinh, từng trốn khỏi nhà thật sớm vì sợ bị ông anh chế diễu, thế mà sao hiện tại nó lại mong mỏi tới thế này ko biết? Nhà láng giềng lại cứ mở văng vọng mấy đĩa nhạc giáng sinh nữa chứ.

    tương lai đã là giáng sinh rổi đấy! Nó đeo giỏ vào và ra phố, nên sắm cho mình một bộ cánh thật đẹp chứ nhi? Giáng sinh năm nay vững chắc sẽ còn ngọt ngào hơn cả năm ngoái nữa. Nó nhắm nhía dòng váy màu hồng ở địa chỉ, cười híp mí, ngẫm nghĩ cảnh anh sẽ cần kinh ngạc như thế nào khi nhìn thấy nó, nó sẽ hóa thân thành 1 viên kẹo màu hồng thật ngọt ngào...Rồi nó tạt qua liên hệ bán mũ nón và khăn quàng cổ, nó định bụng sẽ tậu cho anh một mẫu thật đẹp. Năm ngoái chính anh đã dường cho nó mẫu khăn duy nhất của anh đó thôi. Nó còn nhớ như in loại cảm giác ấm áp lạ thường đấy, mọi mọi chuyện ùa về như chỉ vừa mới xảy ra bữa qua...

    mua mua chán, nó mua cho mình 1 chỗ trong tiệm bánh Hamburger, vừa để nghi ngơi, vừa kiếm chút gì điểm tâm. Lòng nó trùng hợp thấy vui lắm, nó cười có chị phục vụ và cám ơn chị đấy, sau đó thì ăn cái bánh 1 bí quyết ngon lành. Bất giác, nó lại nhớ tới anh, anh bảo rất muốn nhìn nó ăn như thế, rồi còn kể trông nó lúc nào cộng dễ thương và bụ bẫm như 1 chú... lợn con. Ghét ko cơ chứ? Hi hi... nó mỉm cười một mình rồi lại cắm cúi ăn tiếp, nó ko muốn mọi người nghĩ nó là một đứa cám hấp... Ôi nó chỉ ước gì sở hữu anh ở đây khi này có nó, giá mà không hề về quê thăm nội bị ốm thời giờ này nó chẳng phải ngồi đây một mình rổi... Đấy! Chẳng lúc nào là nó không nghĩ về anh cả, nó làm cho sao thế này? Nó mỉm cười lúc mường tượng khuôn mặt của đôi mắt một mí của anh và tự lầm bầm riêng lẻ câu đề cập trong phim mà anh thường hay pha trò cho nó vui: “Ai Cha! Ai Cha! Cố lên...Ngày mai nữa thôi là anh lại về có nó rồi...

    Thế là một ngày mới cũng đã đến, cả ngày bữa nay nó cứ nhấp nha nhấp nhổm không im, trong lòng cứ nóng ran lên như lửa đốt. Anh chả chịu giao thông gì cả, thế là sao? Nó gọi điện thì anh lại khóa máy ko nghe, bực mình quá đi thôi! Cứ chốc chốc nó lại liếc qua cái điện thoại, càng khi nó càng cảm thấy vô vọng, rồi mệt quá nó thiếp đi khi nào không hiểu. Buổi chiểu, nó bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại; thi ra là nó có tin nhắn, nó vội vã mở ra xem, trong bụng chỉ chờ mong đấy là tin nhắn của anh: “Bà còn yếu lắm, chắc bữa nay anh không về đâu, đừng buồn nhé nhóc!”. chẳng phải là tin nhắn của anh đây sao? tuy nhiên đấy đâu buộc phải là những điều mà nó mong đợi; xa nhau cả tuần lẻ, nỗi mong nhớ của nó tưởng chừng sắp được nguôi ngoai, vậy mà phút cuối nó lại nhận được những đồ vật mà nó chẳng trông đợi như vậy. Buồn và vô vọng hiểu bao, những chiếc nước mắt tủi thân cứ nghẹn ngào ứa ra, nó chẳng nghĩ được gì nữa, chỉ nằm vật xuống giường, áp mặt vào gối và khóc nấc lên: Em ghét anh! Ghét anh lắm! Tối nay khi bạn bè nó lũ lượt đi chơi với người tình thì nó sẽ thế nào? Cứ ấp ủ lấy cái gối mà khóc như vậy sao? Mẹ và anh Hai sẽ lại nhìn nó bằng con mắt thương hại của khi trước. Ôi! Nó khống thể chịu được điểu đó!

    [​IMG]
    Quà tặng ái tình ý nghĩa
    Xế chiểu, nó uể oải lồm ngồm bò dậy đi tắm, hy vẳng rằng các dòng nước mát rượi sẽ khiến nó khỏe khoắn và hào hứng hơn một chút. tuy nhiên khi vừa mở tủ quấn áo ra thì đập vào mắt nó lại là bộ váy hổng mà nó vừa tậu chiểu bữa qua, mẫu cảm giác tủi thân ban nãy lại quay lại, nó quơ đại bộ xống áo và chạy vào buồng tắm, nó sợ những giọt nước mắt đã cố kim nén nãy giờ lại ứa ra...

    Nó ngấm mình trong buồng tắm thật lâu, có lẽ nước mát đã khiến cho nó tỉnh ngủ thật, hiện nay nó lại nhớ và thương anh da diết. Ừ! khổ thân anh quá! Giáng sinh mà phải ở dưới quê coi nội bị ốm chắc là buồn lắm, thế mà nó lại chẳng nghĩ cho anh, chẳng nghĩ đến cảm giác của anh; nó tệ quá! Tắm xong, nó quyết định gọi điện lại cho anh, nhưng bấm số xong nó lại vội vàng gấp điện thoại lại, nó sợ lại buộc phải nghe câu: thuê bao người mua vừa gọi hiện không giao thông được... khi đấy nó sẽ càng buồn thêm mà thôi. Đang mê mải suy nghĩ thì nó giật thót người bởi mang tiếng chuông điện thoại báo có tin nhắn lại là tin nhắn của anh này ... “Nhóc yêu! Nhìn ra cửa sổ đi, anh có nhờ người mang quà Giáng sinh đến cho ranh kia!”. Nó lao nhanh về cửa sổ mà chẳng cán nghĩ suy. Anh.. đúng là anh kia mà... cái đáng đáp đó thì khiến cho sao lẫn vào đâu được cơ chứ, tuy nhiên anh bảo vẫn đang ở quê cơ mà? bữa nay lại có cả 1 bó hồng lớn thế kia. Nó đứng chết chân luôn tại chỗ, miệng miệng cứng đờ chẳng nhắc được câu nào, lúc này tim nó đang nghẹt thở vì sung sướng, món quà bất thần anh thích tặng nó đây sao? Nó cứ đứng ngây người ra như thế cho đến tận khi anh gửi cho nó tiếp 1 tin nhắn nữa: “Thế nhãi ranh không định mở cửa cho anh à?”. Ôi! Nó giật thột và cười thật lớn: Mình khiến cho sao thế này? Nó cuống quít thay bộ váy hồng mới tậu, mang tay lấy món quà rồi hấp tấp chạy xuống cầu thang ra bên cạnh mở cửa cho anh. Nó tháy rõ ràng anh ngơ ngẩn nhìn nó tới... năm phút. Nó xẻn lẻn cười và nghe rõ từng nhịp đập của tim mình lúc anh trao cho nó bó hoả hồng và thì thầm: “Merry Christmas, rạng rỡ yêu của anh!”.

    Nó thấy mặt mình nóng ran lên và tim đập loạn xị. Đối mang nó Giáng sinh năm nay còn xuất sắc và bất thần hơn cả năm ngoái nữa. Nó liên hồi hạnh phúc. Anh nổ máy xe, nắm nhẹ tay nó và mỉm cười: Lipton đá, Last Christmas và hát Thánh Ca chứ nhóc? Nó chỉ khe khẽ gật đầu, ngả vào vai anh và siết chặt vòng tay hơn một tẹo. Ừ, lát nữa trời sẽ lạnh

    >> Đọc thêm: truyen ngan
     

Chia sẻ trang này