Tai nạn kinh hoàng

Thảo luận trong 'Rao vặt tổng hợp - Chợ linh tinh' bắt đầu bởi hoca.2009rao, 11/6/16.

  1. hoca.2009rao

    hoca.2009rao Thành viên

    Tham gia ngày:
    1/6/16
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Giới tính:
    Nữ
    Jerome bị gọi vào phòng giáo viên chủ nhiệm vào thời gian nghỉ giữa giờ học thứ nhị và thứ ba trong buổi sáng thứ năm.

    Jerome không sợ sẽ gặp gỡ rối rắm bởi vì cậu là người đứng đầu lớp, là 1 cái tên nhưng mà giám đốc và hiệu trưởng của ngôi trường tiểu học có học chi phí rất cao này thường đưa ra để làm gương cho những cậu nhóc lớp dưới (một lớp trưởng điển hình mà khi rời trường sẽ trở nên thành viên của những trường cao giá cỡ như Marlborough và Rugby).
    Tham khảo thêm: truyện ngắn
    Thầy chủ nhiệm Wordsworth ngồi phía sau bàn với dáng vẻ khiếp sợ và e ngại. Khi bước vào, Jerome có cảm xúc kỳ quặc rằng cậu là nguyên nhân của sự lúng túng ấy.

    - Ngồi xuống đi Jerome - ông Wordsworth nói - Môn lượng giác học ổn cả chứ?

    - Thưa thầy, vâng.

    - Tôi vừa thu được 1 cú di động, Jerome. Cô của em gọi. Tôi sợ rằng phải báo tin xấu cho em.

    - Thưa thầy…?

    - phụ thân của em gặp tai nạn.

    - Ồ…

    Ông Wordsworth nhìn cậu, hơi ngạc nhiên:

    - 1 tai nạn nghiêm trọng.

    - Chuyện gì vậy, thưa thầy?

    Jerome tôn thờ phụ thân. Đúng là như vậy. Như con người lặp lại hành động của Chúa Trời, Jerome lặp lại phụ thân cậu - từ một tác giả góa vợ rất năng động cho đến một nhà du hành bí hiểm từng đi đến nhiều nơi xa xôi: Nice, Beirut, Majorca, thậm chí cả quần đảo Canary ở tây bắc châu Phi. Vào thời điểm sinh nhật lên tám, Jerome mở đầu tin rằng cha cậu hoặc buôn lậu súng hoặc là viên chức của Sở điệp báo Anh. bây giờ thì xảy ra việc phụ thân cậu sẽ có thể bị thương do 1 tràng đạn súng máy!
    Thêm nữa: truyện hay
    Ông Wordsworth vân vê cây thước trên bàn, chừng như ko biết phải tiếp tục bằng cách nào. Ông nói:

    - Em có biết cha em đang ở Naples?

    - Thưa thầy, vâng.

    - Cô của em nghe được tin từ bệnh viện bữa nay.

    - Ồ…

    Ông Wordsworth nói với sự tuyệt vọng:

    - Đó là 1 tai nạn liên lạc.

    - Vâng, thưa thầy? - Với Jerome, hình như người ta hoàn toàn có thể gọi đó là 1 tai nạn liên lạc. hẳn nhiên là cảnh sát sẽ bắn trước, cha cậu sẽ ko giết mổ người trừ phi đó là phương sách chung cuộc.

    - Tôi sợ rằng cha em thật sự bị thương rất nặng.

    - Ồ…

    - Jerome, thực ra ông ấy đã chết ngày bữa qua. Hoàn toàn không đau đớn.

    - Có phải họ đã bắn vào ngực thân phụ em?

    - sorry, em nói gì, Jerome?

    - Có phải họ đã bắn vào ngực ông?

    - không ai bắn ông cả, Jerome. 1 con heo rơi trúng ông!

    một sự rối loạn chẳng thể giảng giải được lấn áp cục bộ nghị lực trên khuân mặt ông Wordsworth. Trong một khoảnh khắc, trông ông toàn bộ sắp bật cười. Ông nhắm mắt lại, kìm nén bản thân và nói thật nhanh như thể vô cùng cấp thiết phải tống câu chuyện ra càng nhanh càng tốt:

    - phụ thân em đang đi bộ dọc theo một con phố ở Naples thì 1 con heo rơi trúng ông. một tai nạn kinh khủng. hình như ở những khu phố nghèo ở Naples, người ấy nuôi heo trên ban công. Con heo này ở tầng thứ năm, nó đã được nuôi vỗ quá to. Ban công bị sụp. Con heo rơi trúng cha em.

    Ông Wordsworth hối hả rời bàn giấy và đi về phía cửa sổ, quay lưng lại phía Jerome. Ông hơi run bởi xúc động.

    Jerome hỏi:

    - Con heo có sao ko ạ?





    Về phía Jerome, đó không phải là sự đang tâm, như lời ông Wordsworth đã giải thích với các đồng nghiệp của ông (ông thậm chí tranh luận với họ, liệu rằng có thể Jerome lúc ấy đã bị đóng sườn đóng vai trò một lớp trưởng). Jerome chỉ cố gắng mường tưởng ra cái cảnh tượng kỳ lạ ấy để có những chi tiết chuẩn xác. Jerome cũng không hề là 1 cậu trai ưa than khóc, đó là 1 học sinh hay suy tư nghiền ngẫm và một cảnh ngộ khôi hài như cái chết của cha cậu chưa bao giờ xảy ra trong ngôi trường tiểu học này.

    Đó cũng là một phần trong sự bí mật của cuộc sống. Và sau đó, trong học kỳ thứ nhất của trường trung học công lập, khi cậu kể câu chuyện này cho người bạn thân nhất, cậu thế hệ khởi đầu nhận ra rằng nó đã thúc đẩy tới người khác ra sao. Và đương nhiên, sau sự đãi đằng hàn huyên này, cậu được gọi một cách khá vô lý là “Heo”.

    xấu số là bà cô của cậu lại không có tính hài hước chút nào. Có 1 tấm ảnh chụp vội của cha cậu được phóng to đặt trên chiếc bầy dương cầm - một người con trai to lớn, khổ cực mặc một bộ áo quần màu sậm không phù hợp, chụp ở Capri, che dù (để tránh cho ông khỏi bị say nắng) với những tảng đá faraglion làm nền phía sau.

    Vào tuổi 16, Jerome mới nhận thức rõ là tấm ảnh chân dung ấy trông giống tác giả của các cuốn sách Ánh nắng và bóng mát và du lãm trong Balearics hơn là một viên chức mật vụ. Cùng lúc với việc yêu quí những kỷ niệm về người thân phụ của mình, cậu còn chiếm hữu một cuốn album đầy những tấm bưu ảnh (những con tem đã bị gỡ đi từ lâu cho 1 bộ sưu tập khác của cậu), và nó làm cậu âu sầu khi bà cô thuật lại cho người lạ nghe câu chuyện về cái chết của phụ thân cậu.

    “Một tai nạn kinh hoàng”, bà sẽ mở đầu như vậy, và người lạ ấy sẽ thêm thắt những cảm nhận của riêng họ vào nội dung thực tế nhằm phân trần sự xót thương hay thú vị. Cả ai phản ứng ấy tất nhiên đều sai, nhưng mà thật là khủng khiếp với Jerome khi thấy bài thuyết trình tràng giang đại hải ấy của bà cô thình lình ngắt ngang, sự quan hoài trở nên xác thực: “Tôi không hiểu sao 1 chuyện như thế có thể được cho phép trong 1 đất nước văn minh”.

    Bà cô sẽ nói: “Tôi cho rằng có thể xem nước Ý là 1 nước văn minh. người ấy được chuẩn bị cho mọi thứ ngoài trời. đương nhiên anh tôi là một dân du lịch siêu việt. Anh ấy luôn mang theo một bình nước lọc. Bạn biết đó, như thế rẻ hơn nhiều so với việc mua các chai nước khoáng. Anh tôi luôn nói cái bình lọc nước của anh đã trả tiền rượu cho bữa ăn tối. Bạn thấy đó, anh ấy cẩn thận biết bao, nhưng ai nhưng mà có thể nghĩ rằng khi anh ấy đi bộ dọc theo phố Via Dottore Manuelle Panucci để tới bảo tàng Thủy văn chương, 1 con heo có thể rơi trúng anh?”. Đó là lúc nhưng sự hứng thú trở thành cực kì trung thực.

    phụ thân của Jerome vốn ko phải là 1 nhà văn xuất sắc, nhưng chừng như cái thời thường đến sau cái chết của nhà văn, khi có một người nào đó nghĩ rằng ông thật xứng đáng và viết một lá thư cho phụ trang Thời Báo văn học để thông báo về việc sẵn sàng viết tiểu sử ông và yêu cầu bè lũ của người quá cố, ai có thư từ, tư liệu hoặc giai thoại gì hãy gửi về. Và hầu hết các tiểu truyện, tất nhiên không khi nào được in ra.

    Còn Jerome, giờ đã là một nhân viên kế toán được tập huấn bài bạn dạng, sống xa rời trái đất văn hoa. Anh ko nhận ra mối bắt nạt dọa ấy thật sự nhỏ xíu biết bao, hoặc giả sự thiếu danh tiếng của thân phụ anh đã qua rất lâu. đôi lúc, anh nhẩm lại cách thức kể lại chi tiết về cái chết của cha để giảm tới tối đa yếu tố hài hước. Sẽ không có tác dụng gì khi chối bỏ các thông báo, do trong giả dụ này người khám phá tiểu sử chắc chắn sẽ đến chạm chán cô của anh, một người sống rất thọ và không hề có dấu hiệu gì là sẽ suy yếu đi.

    dường như đối với Jerome, có nhị phương án khả thi - thứ nhất là cách thủng thẳng dẫn đến tai nạn, để theo thời gian nó sẽ được diễn tả với một người nghe đã được sẵn sàng kỹ rằng cái chết của thân phụ anh thực ra ko có cao trào gì cả. Nguy cơ trọng yếu món đồ gây cười trong một câu chuyện kiểu như vậy luôn luôn đột nhiên ngột. Khi anh nhẩm lại phương án này, Jerome mở màn ngao ngán.

    “Bạn có biết Naples và những tòa nhà thông thường cư này không? Có người nói với tôi rằng cư dân Naples luôn cảm thấy thân thuộc khi sống ở New York, cũng như 1 người ở Turin cảm thấy London giống như nhà mình vì ở hai thành thị này sông chảy theo cùng 1 kiểu đồng nhất. Tôi ở đâu ư? Ồ! đương nhiên là Naples. Bạn sẽ cảm thấy lấy làm lạ, không biết họ chứa những gì trên những cái bancông của những căn nhà chọc trời tại các khu phố nghèo này. Bạn biết đấy, những thứ như thú nuôi, gà và thậm chí cả heo nữa không hề tắm rửa hoặc nghỉ ngơi gì cả. đương nhiên những con heo chẳng được đi lại gì cả và mau chóng trở thành phệ ú”.

    Lúc này anh có thể mường tượng được ánh mắt của những thính giả của anh mờ đi ra sao. “Tôi chẳng có quan điểm gì, bạn nghĩ sao về chuyện 1 con heo nặng đến bao nhiêu? nhưng những tòa nhà cũ kỹ này đã quá cần phải tu chỉnh. 1 cái bancông trên tầng năm đã sụp xuống dưới sức nặng của 1 trong những con heo ấy. Trên đường rơi xuống nó đã đập vào bancông của tầng ba và nảy lên trước khi rớt xuống mặt đường. cha tôi đang đi đến Viện bảo tồn Thủy văn chương thì bị con heo rơi trúng. Với độ cao và góc rơi ấy, ông bị gãy cổ”. Đó quả là một nỗ lực bậc thầy để khiến cho một đề tài thú vị như vậy trở thành buồn bực.

    Phương án còn lại của Jerome có điểm tốt là gọn ghẽ.

    - thân phụ tôi mệnh chung vì 1 con heo.

    - Thật không? Ở Ấn Độ à?

    - ko, ở Ý.

    - Lạ nhỉ, tôi chưa bao giờ mường tưởng ra rằng ở Ý có chuyện đi săn heo rừng. cha của anh chắc là thích chơi polo lắm?

    ***

    thời gian trôi đi, chẳng quá sớm cũng chẳng quá muộn, Tuy vậy với kỹ năng của một nhân viên kế toán được tập huấn bài bản, Jerome đã học được môn thống kê và tính toán đã đến lúc anh đính ước và cưới vợ: một cô gái 25 tuổi, khuân mặt tươi tỉnh dễ thương, có cha là 1 thầy thuốc ở Pinner. Tên cô là Sally, tác giả được cô ưa chuộng vẫn là Hugh Walpole, và suốt từ lúc lên năm tuổi khi được tặng một con búp bê biết nhắm mắt xuôi tay và khóc cho đến hiện tại cô luôn mến mộ các em bé xíu. Quan hệ giữa họ ko nồng thắm lắm nhưng êm đẹp, bởi vì chuyện tình của một viên chức kế toán được tập huấn bài bạn dạng sẽ chẳng bao giờ thành nếu bị những con số ngăn trở.

    bên cạnh đó có một ý nghĩ vẫn làm Jerome khiếp sợ. Trong vòng 1 năm nữa anh có thể sẽ trở thành một người cha, tình mến yêu của anh với người cha quá cố trỗi dậy; anh nhận ra cái tình cảm đã thấm vào những tấm bưu ảnh. Anh cảm thấy ao ước được bảo vệ ký ức của mình và băn khoăn tự hỏi tình yêu lặng lẽ ấy của anh có còn sinh tồn ko nếu Sally bởi quá vô tâm nhưng cười ầm lên khi nghe được câu chuyện về cái chết của thân phụ anh. kiên cố là nàng sẽ nghe được câu chuyện ấy nếu Jerome đưa nàng tới sử dụng bữa với bà cô anh. Nhiều lần anh cố gắng tự kể cho nàng nghe, do nàng hồn nhiên khẩn thiết muốn biết hầu hết những gì can hệ tới anh.


    Tham khảo thêm nhiều: đọc truyện tình yêu
     

Chia sẻ trang này